"Con đàn bà lăng loàn! Mau gọi ba đứa bé đến đây!"
Nói xong, Lục Hoài Viễn tức giận bỏ đi, không để ý đâm sầm vào Bạch Thiên Minh.
"Đi đứng kiểu gì vậy hả?" Lục Hoài Viễn lên tiếng trước, không thừa nhận mình không nhìn đường, còn bày đặt đổ lỗi cho người khác.
"Hình như là anh đâm vào tôi thì phải? Tôi đã cố gắng tránh rồi mà."
Hai người bốn mắt nhìn nhau, đều cảm thấy đối phương có chút quen mắt, hình như đã từng gặp ở đâu đó, nhưng lại không nhớ ra là ai.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây