Vốn đã nói khi nào cô tới Bắc Kinh sẽ chiêu đãi cô thật tốt, không ngờ Dương Dương lại bị bắt cóc, chẳng những không giúp được gì cho cô, mà còn làm phiền cô giúp đỡ tôi."
"Anh Tạ à, anh đang nói cái gì vậy, tôi chỉ muốn thử xem mình có thể gặp được mẹ mìn kia hay không thôi, nếu như thật sự gặp được, thì là do bọn họ xui xẻo, không ngờ, lại thật sự gặp phải."
Sắc mặt Tạ Viễn đột nhiên trở nên nghiêm túc, mở miệng nói với Cố Thanh Tranh: "Toàn Bắc Kinh đều đang tìm cô, muốn khen thưởng cho cô, cô có suy nghĩ gì không?"
"Chuyện khen thưởng thì thôi quên đi, tôi không đi, anh cũng biết đó, trong cục có nội gian, tôi cũng không sợ gặp phải chuyện gì, nhưng không muốn gây phiền toái, tôi cũng không quan tâm những chuyện phù phiếm này, chuyện tôi quan tâm đó là những đứa trẻ kia không có chuyện gì là đủ rồi."
Tạ Viễn đưa cho mỗi đứa trẻ một miếng đồ ăn nhẹ và bảo chúng ăn đi sang bên cạnh cùng nhau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây