Giang Dật Thần cười khổ: “Người mất là ông nội của anh, ông nội ruột, anh vẫn cảm thấy khó chịu, luôn muốn ông sống thêm chút nữa.
“Anh phải biết rằng, nếu không có em, ông nội anh sống đến chín mươi tuổi đã là may mắn rồi. Khi còn sống làm được gì thì làm, chết không hối tiếc, đối với lương tâm là đủ.
Cố Thanh Tranh nhanh chóng kết thúc chủ đề này, muốn bóp vai cho Giang Dật Thần.
“Đi thôi, về phòng em bóp vai cho anh.
Cô đã trải qua nỗi đau mất người thân, thời gian đã chữa lành cho cô, ông nội người khác, đối với cô thật sự không có nhiều xúc động, nói tiếp sợ chồng cảm thấy cô lạnh lùng. Cô thích khi còn sống có thể hết lòng chăm sóc người già, chết rồi là đã hết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây