Còn chúng tôi, ngày ngày tập luyện, luôn chuẩn bị sẵn sàng ra chiến trường. Nhưng hiện tại là thời bình, lập công càng khó khăn, thi thoảng cứu hộ thiên tai cũng được tính là đi làm nhiệm vụ."
Cố Thanh Tranh nhìn chăm chú mười người một lúc lâu, đột nhiên cười.
"Thế này đâu có tệ? Mục đích của chiến tranh đâu phải là vì hòa bình sao? May mắn được sống trong thời thái bình, đây là phúc khí trời cho.
Các anh không nên vì muốn lập công mà mong muốn chiến tranh xảy ra, có tinh thần hy sinh là điều tốt, nhưng nếu tôi là các anh, tôi thà bình thường, làm một người lính gác cổng suốt đời, còn hơn là dùng cuộc sống thanh bình của người dân để đổi lấy.
Hơn nữa, mạng sống của ai mà chẳng quý giá? Bát Nhất, mạng sống của họ, cũng là mạng sống, cũng là do ba mẹ sinh ra, cũng có người thân ở nhà mong ngóng các anh bình an trở về."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây