Trong lúc ông Tô đang huyên thuyên không ngừng thì Cố Thanh Tranh đâm một cây kim vào huyệt ngủ của ông.
Cả phòng bệnh im lặng, ngoại trừ hơi thở khó khăn của ông già.
Tô Đồng ngượng ngùng xin lỗi Cố Hạo Triết: "Xin lỗi, có lẽ ba tôi nhận nhầm người rồi. Vừa rồi cậu không sợ sao? Cảm ơn cậu đã nghe ông cằn nhằn."
Cố Thanh Tranh xua tay, không thèm để ý: "Đây không phải lần đầu tiên có người nhận nhầm chúng tôi.
Thực ra có lẽ ông ấy không nhận nhầm người, tôi đoán lão Tô biết ông nội tôi. Nhưng mà, tôi hỏi ông nội thì ông ấy nói rằng lúc đó ông ấy đã cứu quá nhiều người, ông nội tôi không nhớ rõ những người đó. Có lẽ họ sẽ luôn nhớ và nghĩ tốt về ông."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây