Cố Thanh Tranh nhìn sang anh hai nhà mình, Cố Hạo Triết đón lấy ánh mắt của em gái thoáng bối rối. Xoay người cầm lấy bình sứ đưa cho em gái, để cô kiểm hàng.
Cố Thanh Tranh nhận lấy bình sứ, chỉ thấy bình sứ trong tay có màu nâu thẫm, xung quanh có những vết rạn nứt nhỏ giống như tơ vàng chỉ sắt.
Cô chưa từng thấy loại đồ sứ này, nhíu mày mở miệng nói: “Ông lão, cái bình này rất tốt, chỉ là có vết nứt xung quanh có phải đồ phẩm chất kém không, nhưng vết nứt còn nhìn rất đẹp…
Ông lão ngồi dưới đất ôm ngực không đứng dậy mà trực tiếp nằm trên đất.
Không được, để ông ta bình tĩnh lại, con nhóc kia thật đáng giận. Vì để đổi thuốc cho cháu trai mà ông ta đã cầm lấy chiếc bình sứ từ thời nhà Tống quý giá nhất cũng như là thứ mà ông ta yêu thích nhất đến, ai ngờ con nhóc trước mắt này không biết nhìn hàng, sớm biết thế này ông ta đã bảo quản gia lấy cái bát tráng men thời nhà Thanh đến, hẳn là con nhóc này sẽ thích màu sắc đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây