Bạn nhỏ Giang Hựu Kình bỏ tay của mẹ mình ra, chạy qua. Giọng nói non nớt chào hỏi ông cụ Cố:
“Chào cụ ngoại!
“Giỏi! Giỏi! Giỏi!
Ông cụ Cố cười đón lấy cậu nhóc. Nhóc con cũng không sợ người lạ cười khanh khách với ông cụ.
Cố Thận Hành chớp mắt nhìn hai ông cháu thân thiết, cậu bé cũng muốn tham gia. Cố Thanh Tranh nhìn ra suy nghĩ của cậu bé đẩy đứa cháu nhỏ đến trước mặt ông nội: “Ông nội, đây là chắt hai của người, lần trước trở về vẫn chưa nhớ gì, đây chính là hy vọng của nhà họ Cố chúng ta, mới hơn một tuổi có thể cưỡi ngựa theo tiêu chuẩn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây