Trong khi chia, Cố Thanh Tranh tặc lưỡi: “Anh ơi, đây là nhân sâm ngàn năm tuổi. Cả đời em chưa từng thấy ngàn năm, nhân sâm ngàn năm không thể mang bán được, đồ tốt phải giữ lại cho mình.
Cố Hạo Triết gật đầu đồng ý: “Em nói đúng, tốt nhất là nên giữ lại cho mình, ông nội luôn nói thế này, có một số thứ nếu đã bỏ lỡ thì sẽ không quay trở lại được nữa.
Cố Thanh Tranh chỉ vào hai túi nhân sâm nói: “Cái này chín trăm tuổi, cái này tám trăm tuổi, cái này là…
Cuối cùng là củ sâm ba ngàn năm.
Lúc đó hai anh em đã phân phát cho nhau mỗi người một cây, một cây cho ông nội.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây