Đến tối cô mới biết được từ chỗ Giang Dật Thần, ba chồng đã từng là đoàn trưởng, bởi vì thân thể bị trọng thương nhưng cũng không nỡ rời khỏi quân doanh, nên sau khi vết thương khỏi liền làm việc giấy tờ công vụ.
Cố Thanh Tranh nghiêng người nhìn về phía Giang Dật Thần, “Ba con nhà anh đều vào quân ngũ, ba chồng bị thương chuyển qua văn chức, anh cả sợ rằng cũng sắp phải chuyển công tác. Về sau khi làm nhiệm vụ thì anh phải cẩn thận một chút, nếu không, bị thương rồi thì chỉ có thể rời khỏi quân ngũ mà anh yêu thích.
Giang Dật Thần nắm lấy tay vợ, “Em đó, nếu là thật sự lo lắng anh, hay là em cũng nhập ngũ đi. Sư trưởng đã nói với anh vài lần, anh thấy em không thích bị quản chế mới không có đồng ý. Nhưng nếu có em gia nhập, khi làm nhiệm vụ, anh nghĩ nhân số thương chắc chắn sẽ giảm bớt.
“Em chỉ biết một ít cổ pháp, băng bó đơn giản, nắn xương chữa trị tay chân, đổi qua chỗ khác bị thương em liền không trị được. Em không có gì để lấy ra tự hào, anh không cần ôm mấy cái ý tưởng không thực tế về em. Em chỉ là một người bình thường.
Giang Dật Thần……
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây