Năm ngày sau, một chiếc xe hơi màu đen dừng trước cổng khu quân đội. Lúc này gần hoàng hôn, dưới tán cây đa lớn ở cổng có nhiều vợ quân nhân đang ngồi trò chuyện. Khi thấy chiếc xe, họ cũng không mấy ngạc nhiên, bởi khu vực này xe ra vào thường xuyên. Một chiếc xe nhỏ cũng chẳng có gì đặc biệt.
Nhưng khi cửa sau xe mở ra, một đôi chân dài bước xuống, mặc quần jeans ống loe ôm sát, làm nổi bật đôi chân thon gọn, lập tức thu hút sự chú ý của các chị em.
“Chà, lại là ai trong đoàn văn công đến đây nữa? Không biết lại nhắm đến ai trong quân khu của chúng ta đây.”
“Ai mà biết, có khi chỉ đến biểu diễn thôi.”
Trong khi các chị em bàn tán rôm rả, người trong xe cũng đã xuống hết. Lý Văn Thư mặc áo sơ mi màu xanh, cúc cổ đầu tiên không cài, eo thon được khoe khéo, phối cùng quần jeans ống loe ôm sát làm tôn thêm vóc dáng. Trên tay cô là bé Gia Thiện đang nằm ngoan ngoãn, không quậy phá. Đôi mắt to tròn của Gia Thiện trông như viên ngọc đen, nhìn chăm chú vào mọi thứ xung quanh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây