Nhìn Giản Vân Đình không hề mệt mỏi sau cuộc chạy dài, Lý Văn Thư bất ngờ. Cô khẽ nâng người lên, hôn nhẹ lên cằm anh. Ánh mắt Giản Vân Đình trở nên sâu thẳm, anh không đặt cô xuống mà bế cô thẳng vào nhà và về phòng ngay.
Trên đường đi, dù mẹ anh, Trương Thục Phân, chào hỏi, Giản Vân Đình cũng không dừng lại.
Trương Thục Phân cười khẽ rồi quay sang nói với Tiểu Gia Thiện đang nằm trong nôi: “Có vẻ tối nay cháu phải ngủ với bà rồi. Bố cháu chắc lại giành mẹ của cháu rồi.”
Cô bé Gia Thiện khẽ phồng má, vẫy vẫy tay chân, như không đồng ý với điều đó.
Thấy dáng vẻ đáng yêu của cháu gái, Trương Thục Phân ôm cô bé vào lòng, dỗ dành: “Thôi nào, mai chúng ta sẽ gặp mẹ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây