Thấy Giản Tâm Nhu không chịu dẫn chúng đi dạo quanh bách hóa, sắc mặt của Trịnh Văn Cường và Trịnh Văn Bân liền tối sầm lại. Trịnh Văn Cường thả tay em trai ra, bước nhanh đến đứng sau lưng cô ta với vẻ mặt không vui.
Giản Tâm Nhu đang nghĩ cách để đuổi hai đứa nhóc đi thì từ gương kính cô ta thấy một người đàn ông lén lút đi đến bên cạnh Trịnh Văn Cường, đột nhiên bế cậu ta lên. Khi cậu ta vùng vẫy, người đàn ông lập tức ra tay, vỗ mạnh vào mông cậu ta và quát lớn: “Tao đã nói với mày bao nhiêu lần rồi! Đừng có chạy lung tung! Lỡ bị bọn buôn người bắt cóc thì sao!”
Ban đầu có rất nhiều người vây quanh, nhưng khi nghe người đàn ông nói vậy, họ đều giải tán, tiếp tục mua sắm.
Khi Trịnh Văn Cường định giãy giụa thì người đàn ông nói thầm vào tai cậu ta với giọng đe dọa: “Vừa rồi đứa bé đứng bên cạnh mày là em trai mày phải không?”
“Mày cũng không muốn nó gặp nguy hiểm chứ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây