Cô ta liếc nhìn Chu Định Quốc, thấy anh ta nằm đó, ngón tay còn khẽ động như đang cầu cứu.
Cô ta nhẹ nhàng tựa vào ngực Tôn Cường, đầy vẻ yếu đuối: “Là Tôn Cường sao? Hình như em nhìn không rõ rồi, em có bị mù không?”
“Đừng sợ, anh đưa em đến bệnh viện!”
Tôn Cường sợ hãi bế Giản Tâm Nhu lên, chạy đến bệnh viện mà không để ý đến Chu Định Quốc đang nằm trong vũng máu.
Hoặc có thể nói rằng anh ta không biết Chu Định Quốc bị thương nặng như vậy, vì trong con hẻm tối om, máu chảy từ đầu Chu Định Quốc thấm vào bóng tối, không thể nhìn thấy rõ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây