Trần Văn Văn bước tới, thử hỏi: “Dì ơi, dì có chuyện gì sao? Có cần cháu giúp gì không?”
Từ Tú Liên nhìn cô gái trước mặt, tóc dài được buộc lại đơn giản, quần áo chắp vá nhưng vẫn sạch sẽ, cả người có vẻ hơi gầy.
Bà nhận ra đây là bạn đọc thuê mà Lý Văn Thư tìm cho Lý Văn Phương, nhưng trước đây bà và Trần Văn Văn chưa gặp mặt nhau.
Từ Tú Liên dùng ngón tay xoa xoa khóe mắt, sau đó mỉm cười với Trần Văn Văn: “Không sao đâu, cháu là người đến giúp Văn Phương học phải không?”
Trần Văn Văn lúc này mới nhận ra bà có thể là mẹ của người thuê mình, có lẽ vì nghe được cuộc trò chuyện vừa rồi nên bà mới đỏ mắt như vậy. Trần Văn Văn liền trò chuyện cùng bà, cố tình nói về sự tiến bộ của Lý Văn Phương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây