Khi Tiêu Nhã tỉnh dậy, Giản Vân Đình đã biến mất, xe cũng dừng lại ở đại viện đơn vị.
“Bác sĩ Tiêu, đoàn trưởng Giản bảo tôi ở lại giúp cô mang đồ, cô muốn tôi chuyển những thứ trong thùng xe để ở đâu?”
Tài xế cũng là một binh sĩ, giơ tay chào Tiêu Nhã rồi giải thích.
“Vậy làm phiền anh rồi. Tôi ở tòa nhà số hai, tầng năm.” Tiêu Nhã dù trong lòng không vui nhưng vẫn phải giữ gìn hình ảnh, cô ta nở nụ cười dịu dàng nói chuyện với người lính: “ Đoàn trưởng Giản đã đi làm nhiệm vụ rồi sao?”
“Vâng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây