Lý Văn Thư lấy cho Tịch An một món đồ chơi và bảo cậu ngồi trên ghế sofa để chơi.
Tịch An rất ngoan ngoãn, không nói gì, chỉ yên lặng chơi.
Nhưng càng im lặng và ngoan ngoãn như vậy, mọi người càng cảm thấy đau lòng cho cậu.
“Đứa trẻ này sau này tính sao đây? Hay là...”
Trương Mỹ Liên lén tìm con gái, nhỏ giọng nói chuyện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây