Lý Văn Thư nhìn đứa bé không khóc không nháo, bị người bế đi cũng không phản ứng, trông có vẻ ngây ngô, cảm thấy có gì đó không đúng.
Cô đương nhiên không thể để người này cứ thế rời đi, tiếp tục hỏi: “Nó tên là gì?”
“Cô hỏi lắm thế làm gì!”
Trong mắt người đàn ông thoáng hiện lên sự chột dạ. Làm sao ông ta có thể biết tên của đứa trẻ này? Ông ta vờ tỏ ra bực tức, quát Lý Văn Thư.
Nhưng ngay khi vừa nói dứt lời, vai của ông ta đã bị ai đó mạnh mẽ kéo ngược lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây