Nét mặt của người kia lập tức cứng đờ, có phần lúng túng.
Trong lòng cậu ta bỗng nổi lên một cảm giác khó chịu, bản thân mình quen thuộc với Lý Văn Thư như vậy, mà cô lại không nhớ ra cậu ta.
“Tôi là Dư Lượng đây.”
Dư Lượng có chút buồn bực, không ngờ bản thân phải tự giới thiệu.
Ánh mắt Giản Vân Đình liếc nhìn khuôn mặt lúng túng của Dư Lượng, khóe miệng anh giãn ra, cười khẽ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây