Cả hai người đều đã từng kết hôn, hiểu rõ đối phương cần gì, đơn giản là sự đồng hành và quan tâm lẫn nhau. Trước đây, bà cảm thấy mình không thể với tới ông, nhưng khi tiếp xúc lâu hơn, bà không còn cảm thấy như vậy. Mặc dù Chu Văn Bác rất quyết đoán trong công việc, nhưng trong cuộc sống thường ngày, ông lại vụng về, điều này khiến họ có thể bổ trợ cho nhau.
“Tú Liên, cảm ơn em...”
Chu Văn Bác, người từng nói năng lưu loát trên chính trường, giờ lại trở nên lúng túng không thốt nên lời trước một người phụ nữ nhỏ bé. Ông không kiềm chế được mà đưa tay nhẹ nhàng nắm lấy tay Từ Tú Liên.
Từ Tú Liên không từ chối, bà mỉm cười: “Cảm ơn gì chứ? Phải là em cảm ơn anh mới đúng.”
Khoảng thời gian bà chăm sóc cụ ông ở nhà họ Chu, bà cũng đã học được rất nhiều điều từ Chu Văn Bác, tầm nhìn của bà cũng dần được mở rộng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây