Nghĩ đến đây, cô không kìm được mà hỏi. Giản Vân Đình liền kể lại chuyện đã xảy ra hôm đó, giọng nói bình thản, không lẫn chút cảm xúc cá nhân nào. Lý Văn Thư phồng má lên, miễn cưỡng chấp nhận câu trả lời của anh.
Thật ra, cô rất muốn hỏi xem Tiêu Nhã sẽ ở lại đây bao lâu, nhưng như thế chẳng khác nào muốn đuổi người ta đi. Dù không thích Tiêu Nhã, nhưng cô ta cũng chưa làm điều gì khiến Lý Văn Thư cực kỳ khó chịu, chỉ đơn giản là tạm thời ở nhờ thôi.
Giản Vân Đình bỗng thấy hành động phồng má của cô thật dễ thương, đó là nét dễ thương mà trước đây anh chưa từng thấy. Trong tim anh như có một chiếc lông vũ khẽ lướt qua.
Anh cố giữ mặt không biểu lộ cảm xúc gì, khẽ nói: “Qua giao thừa cô ấy sẽ đi.”
Anh đang giải thích với mình sao? Lý Văn Thư bất ngờ liếc nhìn anh một cái, cảm giác khó chịu trong lòng cũng vơi đi phần nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây