“Mình nghĩ anh ấy vẫn còn thích cậu, tình cảm nhiều năm như vậy không thể tan biến nhanh chóng. Nếu cậu thật sự thích Quách Đào, thì hãy đi nói rõ với anh ấy. Nhưng mình nghĩ cậu cần suy nghĩ kỹ trước khi đi, đừng để sau này lại hối hận. Đàn ông cũng là con người, một khi họ đã hết hy vọng, sẽ không còn đường quay lại đâu.”
Hôm nay Lý Văn Thư đã nói đến mòn miệng, cô đã rất tận tâm với chuyện này. Sau này nếu hai người họ thành đôi, chắc chắn cô sẽ đòi một phong bao lì xì thật to.
Lâm Tuyết cắn môi, suy nghĩ kỹ, càng nghĩ càng cảm thấy mình đã hiểu ra. Có lẽ Lý Văn Thư nói đúng, người cô thích chính là Quách Đào, chỉ là suốt thời gian qua cô quá ngu ngốc, không nhận ra lòng mình.
“Văn Thư, thật sự cảm ơn cậu. Cảm ơn cậu đã đến nói với mình những điều này, nếu không mình có lẽ đã bỏ lỡ Quách Đào. Anh ấy là một người rất tốt, nếu bỏ lỡ anh ấy, mình sợ rằng sẽ không tìm được người nào tốt hơn nữa.”
Lâm Tuyết nói xong, trực tiếp lau nước mắt:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây