Thực ra lời của anh ta vẫn còn nhẹ, Lâm Tuyết nói còn khó nghe hơn gấp trăm lần.
“Nếu cậu nghĩ thông suốt thì cũng tốt, thật sự nếu hai người có thể đến với nhau, thì đã bên nhau từ lâu rồi. Đợi tới giờ này, cậu đối với cô ấy tốt bao nhiêu năm, cô ấy lớn thế rồi, cũng không phải là không thấy được đâu.”
“Ai mà không hiểu chứ, giờ tôi mới nhận ra. Chuyện tình cảm không cần quá nhiều thời gian, nếu hợp nhau thì có khi nhanh chóng đăng ký kết hôn, còn không hợp thì cả đời cũng không thể ở bên nhau được.”
Nói rồi, Quách Đào nhìn kỹ vào mặt của Giản Vân Đình, miệng xuýt xoa.
“Chả trách các cô gái đều thích cậu, còn chẳng thèm để ý đến tôi. Cậu có khuôn mặt thế này là làm sao mà có, sao lại không mọc lên mặt tôi chứ? Nếu tôi đẹp trai như cậu, còn lo gì không có cô nào thích nữa?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây