Tống Thanh Ninh ở cách vách nghe được thì mang ghế ra dựa vào tường: “Đúng vậy đúng vậy, đâu ai giống như thím, cứ nhất quyết không chịu tách ra ở riêng mà bó buộc con trai con dâu trong tay mình, làm thế để làm gì? Thím có học theo người xưa ép người ta chịu khổ làm việc cực nhọc không? Con trai thím có hiếu à, đúng là có hiếu thật đấy, cũng chẳng thấy mua thịt cho thím ăn mỗi ngày hay may quần áo mới cho thím mặc!
Thím hai Liễu hoảng loạn: “Con dâu út như cô sao lại nghe lén chuyện nhà người ta? Còn nói tầm bậy gì đó, ai bị ép làm việc cực nhọc chứ? Đó là con dâu tôi.
“Thím nói lớn tiếng như vậy không phải là để tôi nghe sao? Tôi vừa nhắc đến người làm việc cực nhọc thì thím đã nghĩ ngay đến con dâu mình, có thể thấy trong tiềm thức của thím đã xem con dâu là người đi làm việc cực nhọc. Thím còn không chịu thừa nhận, nhìn thấy bộ dạng mặt mày hốc hác đầu tóc rối bù của con dâu thím kìa, vừa nhìn đã biết là phải làm việc cực nhọc rồi. Ôi trời, tôi không làm hàng xóm với người làm việc cực nhọc đâu, tôi phải đến công xã kiện thím!
“Sao cô lại không có chút đức hạnh nào vậy, động một chút là kiện người khác, kiếp trước cô là đứa chuyên đi cáo trạng đúng không!
Thím hai Liễu tức đến mức nổi thở hổn hển rồi đi vào trong nhà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây