Mà giờ có không sửa thì vẫn cứ là để giảm bớt phiền phức.
Tối hôm đó, cô ta và Tào Thụy Quốc lần nữa rời khỏi Bắc Kinh. Giờ đây hai người chỉ có thể ở lại Tây Bắc cho tới chết.
Mà trước khi chết, mỗi phút mỗi giây Lam Mỹ Trân đều hối hận. Hối hận không nên gọi cuộc điện thoại kia, càng hối hận lúc trước không nên vứt bỏ đứa bé đó.
Nhà họ Tào thấy bọn họ lớn tuổi mới cho phép bọn họ trở về. Trước khi về, nhà họ Tào còn nói với Tống Thanh Ninh. Ai ngờ bọn họ lại tự tìm đường chết. Đang êm đẹp gọi điện thoại cho nhà người ta làm gì? Người ta là nhà ngoại giao, có thể cho phép cô ta dùng thân thế ô nhục đó tới quấy rối sao? Há chẳng phải là làm mất mặt với cả thế giới?!
Đúng là càng già càng ngu xuẩn!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây