Dù ba cô nói, đại viện ở hậu phương nên an toàn, sẽ không có vấn đề gì, dù sao có nhiều quân nhân ở đó. Nhưng cô vẫn cảm thấy sau khi khai chiến sẽ có thể có những nhân tố không xác định.
Cô về nhà, bất cứ lúc nào cũng có không gian để giữ mạng sống.
Thầy giáo nghe nói cô có gia đình quân nhân ở quân khu thành Giang, có thể hiểu tâm trạng của cô nên nhanh chóng phê duyệt, còn dặn dò cô đi đường cẩn thận và đề nghị cô xem xét việc đưa người nhà đến Bắc Kinh.
Xin nghỉ xong, cô liên lạc với Tống Chi Nghiêu, vẫn chưa liên lạc được, Tống Chi Nghiêu đang ở tổng cục tình báo, mấy ngày nay ông ấy chưa về nhà.
Cô một mình đến ga xe lửa, có chiến sĩ bảo vệ cô đi cùng, lúc trước cô cảm thấy cảnh vệ đi theo hơi áp lực, nên ba đổi người cho cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây