Ôm chầm lấy nhau xong, cô còn nói: "Bác ơi, bác mau lau nước mắt đi, như thế này thì tổn hại uy danh của bác quá. Hơn nữa còn sẽ khiến người ta cảm thấy là bác không thích cháu, nếu không thì tại sao khi gặp cháu bác lại khóc mà không cười cơ chứ? Dáng vẻ này của bác không phải là kiểu mừng đến rơi nước mắt đâu."
"Đừng có nói bừa." Thẩm Vệ Trung trừng mắt một cái, sau đó quay người lại cười nói: "Cái con bé này, suy cho cùng giờ cháu cũng đã làm quản đốc rồi, cái miệng này đúng là lời gì cũng nói được hết."
Tống Thanh Ninh liền cười với ông ấy.
Còn Mạnh Hướng Hồng lại hỏi: "Sao cháu lại gầy đi nhanh thế này? Ba mẹ chồng cháu còn ở thành Giang không?"
"Sau khi cháu đi làm thì công việc càng ngày càng nhiều, mà một khi nhiều việc thì cháu lại ngày càng gầy đi. Ba mẹ chồng cháu đều còn ở thành Giang giúp bọn cháu trông trẻ, nhờ có sự ủng hộ và giúp đỡ của hai người họ mà cháu mới có thể ra ngoài học đại học."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây