Tiểu Lưu đi theo ông ấy lâu như vậy, có vài chuyện rất khó giấu được ông, nhưng ông không giải thích cặn kẽ với Tiểu Lưu, có một số chuyện tốt nhất cứ mông lung như vậy là được rồi.
Ông ấy đứng ở trước mộ của người thân, khóc không thành tiếng.
Tế bái xong, ông ấy không về nhà mà chạy tới huyện bên cạnh một chuyến, đi thăm cậu em vợ của thủ trưởng Uất.
Người này đến giờ còn chưa được thả ra.
Ở cái năm mà chiến loạn khắp nơi, trong lúc không biết mình phạm tội, anh ta dám đưa tay hỗ trợ chăm sóc người nhà của ông ấy, đó là một người đàn ông rất đáng nể.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây