Đúng là người yêu của Lý Nguyệt Hoa là phó giám đốc, nhưng anh ta không phải là lãnh đạo trực tiếp của con trai bà ta.
Nói xong lại giơ chổi lên đánh lên nữ đồng chí kia vài phát, đánh xong còn đắc ý quét mắt nhìn Lý Nguyệt Hoa, dường như đang nói: tôi cứ đánh đấy cô làm gì được tôi?
Sắc mặt Lý Nguyệt Hoa xanh mét, chị đã ở trong đại viện bao nhiêu năm như vậy rồi, cũng nghe qua không ít chuyện mẹ chồng nàng dâu, nhưng đây là lần đầu tiên chị nhìn thấy có người ngang nhiên đánh người ở ngoài như vậy.
Tống Thanh Ninh cười lớn nói: “Nơi này là khu tập thể quân đội, không phải sân vườn nhà bà, bà đánh người ở đây làm mất mặt cả quân khu. Người không biết còn tưởng tố chất của thân nhân bộ đội chúng ta chính là như vậy đấy. Nếu không phải bà kéo tầng lớp tập thể chúng tôi đi xuống, ai mà thèm quan tâm bà làm gì chứ?
“Cô lại là ai nữa? Thật là xui xẻo mà, tôi dạy dỗ con dâu mình, một cái hai cái đều chạy đến đây nhiều chuyện làm gì. Đàn ông con trai nhà mình đã chăm sóc tốt hay chưa? Hơn nữa mấy người có biết tại sao tôi đánh cô ta hay không? Nó sống yên sống ổn không muốn, lại cứ phải chạy vào chợ đen, tôi không đánh cô ta thì đánh ai? Bà già quay đầu lại quắc mắt nhìn Tống Thanh Ninh hỏi mấy câu liền.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây