Lục Ứng Tranh: “Được!”
Phòng đồ chơi được dọn dẹp rất sạch sẽ, lại trải thêm chiếu sạch, tiện cho hai đứa nhỏ bò qua bò lại.
Lục Ứng Tranh cởi giày, bước vào.
Anh đưa ảnh cho Du Hướng Vãn, còn chưa ngồi xuống, Niệm Lâm và Niệm Viêm đã như mèo thấy cây leo, nhanh chóng bò đến, trèo lên chân Lục Ứng Tranh.
Du Hướng Vãn nhìn thấy, bật cười: “Hai con khỉ này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây