Bây giờ mặt trời đã lặn, không lâu nữa là tối hẳn.
Phía sau sân nhà họ Tiêu có hai cây cổ thụ rậm rạp, do vị trí địa lý nên chúng che đậy bóng của Hứa Mục Chu rất tốt.
“Vậy để em xuống nhé?”
“Không cần đâu, anh chỉ muốn nhìn em một chút.”
Tiêu Thanh Như bị ánh mắt nóng rực như lửa của người đàn ông làm cho mặt đỏ tim đập, cô hắng giọng nói: “Nhìn cũng nhìn rồi, anh nhanh đi đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây