Ăn cơm xong, Tiêu Thanh Như gọi Hứa Mục Chu lên lầu.
Ở dưới nhà không tiện trò chuyện, chỉ có trong phòng mới là an toàn nhất, không cần lo bị người nghe thấy.
Lần đầu tiên được vào phòng của người yêu, hương sữa tắm trong veo, mát mẻ phả vào mặt anh, giống y như đúc mùi hương tỏa ra từ người Tiêu Thanh Như.
Mặt mũi Hứa Mục Chu lập tức đỏ bừng lên như tôm luộc, đường cũng đi không nổi, luống cuống tới nỗi bước cùng tay cùng chân tới cạnh bàn, sau đó ngoan ngoãn ngồi xuống dưới ánh mắt ra hiệu của Tiêu Thanh Như.
“Về chuyện ban nãy, em cảm thấy hẳn là nên nói cho anh nghe một chút về suy nghĩ của em.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây