Tiếng nói chuyện đã bị tiếng reo hò và âm nhạc át đi, nhưng Đỗ Vãn Thu luôn cảm thấy những người ngồi gần đó đều nghe được.
Đối mặt với ánh mắt của bọn họ, cảm thấy bọn họ đang xem kịch vui, đang cười nhạo cô ta.
Nơi đây rất náo nhiệt, nhưng Đỗ Vãn Thu cảm thấy cả người đều lạnh đi.
Cô ta kéo kéo quần áo Giang Xuyên: “Em muốn đi về.”
Giang Xuyên vẫn còn chưa thoát được màn biểu diễn của Tiêu Thanh Như, trong đầu anh ta chỉ tràn đầy bóng dáng vừa mềm mại lại nhẹ nhàng của cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây