Thấy cô đã thả lỏng, Hứa Mục Chu vào phòng tắm lấy khăn mặt lau mặt cho Tiêu Thanh Như.
Anh sờ lên hốc mắt của cô: “Em ngủ trước một lát đi, anh về bên cha mẹ bên kia một chuyến, có khả năng bọn họ còn đang chờ.”
Hiện trạng thái cô đang thế này, nếu để cho cha mẹ nhìn thấy thì chắc chắn bọn họ sẽ lo lắng.
Tiêu Thanh Như gật đầu: “Anh đi đi.”
Cô không muốn trở về phòng đi ngủ, nên cứ như vậy dựa lưng vào trên ghế sofa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây