Hứa Mục Chu đàng hoàng nói: “Ảnh hưởng không tốt.”
“Không tốt thế nào? Người khác cũng không nhìn thấy.”
Tiêu Thanh Như vừa dứt lời, dưới lầu Tiêu Hoài Thư cố ý cất cao giọng nói: “Em rể, xuống ăn khuya.”
Tiêu Thanh Như cứng đờ, cô không biết người dưới tầng có nghe thấy lời cô vừa nói không.
Cô vội vàng lấy quần áo trong túi hành lý của Hứa Mục Chu ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây