Tống Viện ngẩng đầu rời khỏi tiệm cơm quốc doanh, giống như chiến sĩ đánh thắng trận trở về.
Sau đó cô ấy lại tìm được Tiêu Thanh Như ở cách đó không xa, không nhịn được mà oán giận vài câu: “Lời nói của bà mối không thể tin, mặc kệ là loại người gì đều có thể bị bà ta khen lên tận trời, việc này cũng giống như chỉ chú trọng giật dây làm mai mối chứ mặc kệ sau này hai người có hợp nhau trong cuộc sống hay không.”
Tiêu Thanh Như cũng gặp loại chuyện này lần đầu tiên: “Vị đồng chí Lý này cũng quá tự tin.”
“Tôi thấy anh ta bị ngốc hoặc là muốn phá hoại, thời đại hiện giờ đã là tân thời rồi, còn lấy thái độ và dáng vẻ của trước kia gán ghép lên người tôi, người anh ta muốn tìm chắc có lẽ là những người như khúc gỗ ấy, những người đó mới không có suy nghĩ của chính mình, cái gì cũng sẽ nghe theo lời anh ta.”
“Khúc gỗ nhưng phải xinh đẹp, điều kiện gia đình tốt mới được nhé.” Tiêu Thanh Như bổ sung.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây