Vừa mới vào tiệm cơm quốc doanh, Tống Viện liếc mắt đã thấy được đối tượng hẹn hò của mình, bởi vì trong tiệm chỉ có một đồng chí nam là anh ta.
Người đàn ông đưa lưng về phía bọn họ, không thấy rõ tướng mạo, nhưng nhìn bóng lưng thì chênh lệch không chỉ một ít so với mấy đồng chí nam trong viện gia chúc thôi đâu.
Cơ thể gầy gò kia có thể chịu nổi một đấm của cô ấy không vậy? Tống Viện đã nghĩ như vậy.
Ở một vị trí dễ thấy trên bàn, có một bản [Thép đã tôi thế đấy], đây là tín vật mà bọn họ đã hẹn trước, chứng minh cô ấy không nhận lầm người.
Lúc này còn chưa tới giờ cơm, trong tiệm chỉ có hai ba người nên còn rất nhiều ghế trống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây