“Thật tốt quá, chỉ cần báo cảnh sát, rất nhanh là có thể tìm được người nhà của cô bé nhỉ.” Thấy nhân viên tuần tra ban đêm này xuất hiện, tên mập nhất thời như trút được gánh nặng, nhưng mà Trần Mặc và Lý Ngôn lại nhìn lẫn nhau, không hề tiếp lời.
Bọn họ đều sẽ không quên, đây là một thế giới chuyện xưa kinh khủng, tất cả sự ấm áp đẹp đẽ đều chẳng qua là ảo cảnh không chân thực, hoặc là món tráng miệng ngọt ngào khai vị trước bữa tiệc thịnh soạn kinh khủng.
Người tuần tra ban đêm xuất hiện, cũng không có khiến cho Trần Mặc và Lý Ngôn cảm thấy thả lỏng chút nào, nếu như quan sát kỹ càng, trái lại có thể thấy được, trên mặt hai người có sự sầu lo sâu đậm, cùng một tia sợ hãi ẩn núp.
Trong ảo cảnh câu chuyện bày ra, người tuần tra ban đêm còn đang nói gì đó với cô bé, cuối cùng, cô bé gật đầu, ngoan ngoãn để gã ta dắt tay nhỏ.
“Chú có thể mang cháu đi tìm mẹ cháu không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây