Mười lăm phút sau, sắc mặt của hai người đều trở nên có hơi khó coi. Nhìn từ bên ngoài cái mê cung kính này chiếm diện tích cũng không lớn lắm, nhưng bọn họ đã đi vòng quanh trong này hơn nửa tiếng rồi, loại tình huống này rõ ràng là không bình thường cho lắm.
“Xem ra không tìm được mấu chốt của mê cung, thì không có cách nào phá giải được nó.” Cuối cùng, Bạch Âm dừng bước lại, ở trước mặt cô, đối diện với lối đi là một mặt kính cao cỡ một người. Lúc này, trong gương đang phản chiếu ra bóng dáng của một cô gái tóc ngắn.
Lại đi vào ngõ cụt rồi?
Bạch Âm dừng lại ở trước gương, quan sát ảnh ngược ở trong gương. Bởi vì tia sáng lờ mờ nên sắc mặt của ảnh ngược trong gương trông có hơi trắng bệch, thay vì nói là người, ngược lại nó càng giống với u hồn đứng im lìm trong bóng tối hơn.
Đột nhiên, tựa như là cảm thấy được có gì đó không đúng, lông mày của Bạch Âm khẽ nhíu lại, giống như định quan sát kỹ lưỡng hơn, cô lại nhích lại gần cái gương hơn tí.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây