Nhìn trên mặt trên người Tô Khuynh Nhan toàn là máu, cả người như vừa bò từ trong bể máu ra, Phương Nương bị dọa đến khóc luôn.
Tô Khuynh Nhan ngồi xổm xuống đỡ Phương nương dậy, nói: "Bà, con không sao, đây không phải là máu của con."
Nghe không phải là máu của Tô Khuynh Nhan, Phương nương dần dần bình tĩnh lại, nhưng vẫn lo lắng, "Vậy đây là máu của ai? Có phải con xô xát với ai ở ngoài không? Là người nhà ai, mau mau, con dẫn bà đi xin lỗi người ra, cầu tình, xin họ đừng báo quan."
"Không phải." Tô Khuynh Nhan kiên nhẫn đỡ Phương nương vào trong phòng ngồi, nàng không giấu được chuyện con sói rồi, nếu không máu trên người cũng không giải thích rõ được.
Chỉ có thể nói ra chuyện đã xảy ra trên núi, "Là như vậy, khi nãy con lên núi hái thuốc, sau đó gặp phải…"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây