Buổi chiều, những nữ nhân trong thôn đều ra ruộng rau làm việc, trên đường không có mấy người, khá yên tĩnh.
Tô Khuynh Nhan cứ đi một mình như vậy.
Từ sau khi xuyên không, dường như mỗi ngày nàng đều lên núi một chuyến, chỗ nào có thảo dược gì, Tô Khuynh Nhan đều có thể nói vanh vách.
Không lâu sau, gùi đã đầy.
Thấy vẫn còn sớm, Tô Khuynh Nhan cũng không vội xuống núi, còn muốn tìm thêm trên núi có thứ gì khiến nàng phát tài không, chỉ bán dược thôi thì không kiếm được nhanh, vậy thì không thể mua thuốc tốt cho ông nội cũng không thể điều trị cho mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây