Thấy Tô Khuynh Nhan ngồi xổm bên bờ sông chà xát một chậu nội tạng heo lớn thoạt nhìn ghê tởm muốn chết, ông ta đắc ý nói: "Ôi ôi, ta còn tưởng rằng hai tỷ đệ các ngươi lên trấn trên mua được cái gì tốt, hoá ra ngươi lại đi nhặt về một bộ nội tạng heo cho ai cũng không thèm lấy. Thèm ăn đến ngay cả nội tạng heo chảy nước cũng muốn ăn, ngươi thật sự là giống như một con heo đầu đàn."
Nói đến câu sau, Điền Đại Hoa cười ha ha.
Thì ra chỉ là như vậy, uổng công ông ta còn vội vội vàng vàng chạy về báo tin cho Điền Thúy Hoa, xem ra ông ta vẫn là quá coi trọng con heo mập này và tiểu tử thối kia rồi.
Nhìn thấy Điền Đại Hoa, Tô Khuynh Nhan như nghĩ tới cái gì, cười mở miệng nói: "Hoá ra là cữu cữu đó sao, nhà chúng ta lát nữa muốn nấu nội tạng heo, không thì ông cũng tới ăn một chút nhé?"
Điền Đại Hoa như nghe được chuyện gì làm cho người ta buồn nôn, ông ta phất phất tay, chán ghét bịt mũi: "Cút cút cút, ai muốn ăn thứ này chứ, mau lấy ra nhanh một chút, đừng tới làm ô nhiễm nước trong sông này." Tô Khuynh Nhan cúi đầu, làm như có chút mất mát, thấp giọng nói: "Vâng, ta sẽ lấy đồ đi." Nội tạng trong chậu đã rửa sạch, nàng cũng vốn chuẩn bị rời đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây