“Là húng quế và bạch chỉ đúng là có thể dùng để trị phong hàn nhưng vì rất nhiều người đều trồng một ít trong nhà nên hai loại thuốc này giá cả sẽ hơi thấp một chút, ta cùng lắm chỉ có thể mua mười đồng một cân, cái này tổng cộng cũng là năm cân. Nếu như Tô cô nương không có ý kiến, ta sẽ đưa cho cô một trăm năm mươi đồng, cô thấy thế nào?"
Vừa rồi trên phố có nhiều dược phòng như vậy nhưng bọn họ đều đuổi Bảo Nhi và mẫu thân của cô bé đi, cũng chỉ có Tiết Nghênh Xuân thật sự muốn khám bệnh cho cô bé, thấy được điểm đó, Tô Khuynh Nhan rất tin tưởng thái độ làm người của Tiết Nghênh Xuân.
Biết giá ông ta đưa hẳn là đã cao nhất có thể, Tô Khuynh Nhan mở miệng nói: "Được, ta không có ý kiến, cảm ơn Tiết chưởng quỹ."
Tiết Nghênh Xuân nhanh chóng đưa tiền thuốc cho Tô Khuynh Nhan.
Sau khi nhìn Tô Khuynh Nhan nhận tiền, ông ta sợ Tô Khuynh Nhan sẽ cứ như vậy dắt theo Tô Cẩn Du rời đi nên vội vàng mở miệng, gọi một tiếng: "Tô...". Nhưng sau đó ông ta có chút thấp thỏm ngậm miệng lại, giống như là sợ mình sẽ quấy rầy Tô Khuynh Nhan.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây