Trong lòng Tống Yên Nhi hơi giãy giụa, tuy nhiên cảm thấy vẫn nên nói rõ tất cả mọi chuyện với bọn họ, tránh cho đến lúc đó mọi người lại không có phòng bị, như vậy, rất có khả năng sẽ làm tổn thương đến hai đứa nhỏ của bà ấy.
Bà ấy nhìn mọi người tiếp tục nói: “Năm đó sau khi ta đính hôn với Vân Khiêm liền mang thai Nhan Nhi, ta rất vui vẻ cho nên liền kể chuyện này cho La Nhi… Ả ta biết được chuyện này, lại cố ý hẹn ta cùng đi đến chùa Bạch Vân, nói là muốn cầu phúc cho ta và hài tử trong bụng… Ta không nghĩ tới vậy mà La Nhi cũng thích Vân Khiêm… Sau đó liền cùng ả lên đường đến chùa Bạch Vân, không ngờ ả ta lại cấu kết với người khác hại ta… Đẩy ta xuống vách núi…
Nói đến đây, trên mặt Tống Yên Nhi đã phủ đầy nước mắt.
Năm đó bà ấy thật sự xem Tống La Nhi là tỷ muội tốt, tốt đến mức bà ấy có bất cứ bí mật gì đều nguyện ý chia sẻ cùng ả ta, nhưng mà không nghĩ tới một người tỷ muội tốt như vậy, lúc biết được bà ấy mang thai lại hạ sát thủ với bà ấy.
Nghĩ đến chuyện năm đó, Tống Yên Nhi liền cảm thấy lòng mình giống như đang bị xé ra từng chút một.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây