Lúc đó bà chỉ cảm thấy kỳ lạ, cũng không suy nghĩ nhiều gì, còn cảm thấy mẫu thân này rất biết giáo dục hài tử.
Nếu như mẫu thân của Tô Khuynh Nhan thật sự là bà ấy, có khả năng lúc đó bà ấy vẫn nhớ hết mọi thứ hay không, cho nên mới nói với tỷ đệ Tô Khuynh Nhan như vậy. Có lẽ vì bà ấy quá tin mấy người Nhậm mỗ nên mới dẫn đến kết cục khi đó, bà ấy ở lại trong thôn là vì không muốn trở về đối mặt? Hoặc có lẽ có điều gì khiến bà ấy không thể trở về?
Tuy trong lòng Sở Vân Khiêm không thoải mái nhưng vẫn ép mình nói hết lời, sau khi hắn ta nói đến đây thì Tống Kiến Trì tiếp lời: “Ý của ngươi là thực ra bà ấy vẫn luôn nhớ bản thân mình là ai, nhớ những chuyện đã xảy ra, chỉ là bà ấy không muốn đối mặt nên mới ở lại trong thôn này, giả vờ như mình không nhớ gì cả?
“Cũng chỉ cảm thấy có khả năng là như vậy.
Tống Kiến Trì cau mày: “Nếu thật sự là bà ấy thì rốt cuộc bà ấy đã phải chịu tổn thương gì mà thà rằng vứt bỏ người một nhà chúng ta, cũng không muốn trở về kinh thành chứ? Và sau đó lại vì nguyên gì mà bà ấy trở về, nhưng thật sự không nhớ gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây