Cẩu Thặng cũng là một đứa trẻ thông minh, biết nếu cậu ta làm loạn nữa, đừng nói là phòng của Tô Cẩn Du không ở được, ngay cả phòng khác cũng không ở được, đến lúc đó không thể sống cuộc sống hưởng phúc. Cậu ta thông minh quỳ trên mặt đất ôm lấy hai chân Tô Hoằng Quang, ngẩng đầu, thê thảm đáng thương nói: “Ông ngoại, con muốn ở cùng hai người, hai người đừng đuổi con đi, có được không?
Tô Hoằng Quang và Phương Nương nhìn thấy Trần thị cùng Tô Hiểu Dương bỏ chạy như một trận gió, còn đang trong lúc ngây ngốc, lúc này nghe được lời Cẩu Thặng nói, cúi đầu vừa nhìn thấy dáng vẻ của Cẩu Thặng thì lập tức trái tim đều tan chảy.
Trong lòng bọn họ Cẩu Thặng chỉ là một đứa trẻ, cho dù nói gì, làm gì cũng có thể tha thứ.
Tô Hoằng Quang kéo tay Cậu Thẳng, bảo cậu ta đứng lên, nói: “Được rồi, để Gia Hằng ở lại đây, ở cùng với ông bà nội.
Không còn tức giận, Tô Hoằng Quang lại bắt đầu cưng chiều nhìn Cẩu Thặng cũng chính là Gia Hằng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây