Mọi người nhìn nàng ta giống như gặp ma, nhanh như chớp chạy ra ngoài cửa.
Có một đại thẩm đi vội một chút nên vấp phải cái cuốc bên cạnh, có một bà lão vừa ngồi xem náo nhiệt, vì đứng lên quá nhanh mà vấp phải cái ghế, ngay cả cơ thể của bà ta cũng suýt nữa ngã xuống đất. Sau khi bà ta đứng vững lại thì lao về phía cổng nhà với tốc độ bước chân không tầm thường đối với một người lớn tuổi.
Trong khoảnh khắc, trong sân không còn một người ngoài nào.
“Ừm, như vậy cũng tốt, bớt việc.
Thu Tĩnh Hòa sờ sờ mũi, xoay người đi qua đỡ Tô Quang Uy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây