Tống Trạch Vũ và Tô Khuynh Nhan quen biết một thời gian, dần dần, xưng hô của hắn ta với Tô Khuynh Nhan cũng từ Tô cô nương biến thành Khuynh Nhan.
Nghe được có người tìm Tô Khuynh Nhan, Thu Tĩnh Hòa vội vàng hỏi ý tứ của Tô Khuynh Nhan rồi xung phong đi qua mở cửa.
Tô Khuynh Nhan cho rằng chỉ có Tống Trạch Vũ đến, cũng không để ý, nhìn thấy Thu Tĩnh Hòa đi mở cửa, còn đang nằm trên ghế.
Cơ thể này của nàng vẫn hơi mập mạp, vì luyện kiếm nên nửa mạng cũng sắp bị mệt không còn nữa. Nàng nằm trên ghế tứ chi đều hơi mềm nhũn nằm sấp, âm thanh hô hấp hơi nặng nề, có chút thở dốc.
Cửa nhà “kẽo kẹt một tiếng, giọng nói lớn của Tống Trạch Vũ truyền tới: “Khuynh Nhan, vừa rồi không phải ngươi lòng tốt bộc phát đi giúp người khác trồng trọt đấy chứ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây