“Ăn rồi, nhất định phải ăn. Thật đúng là đừng nói, gần đây Bách Vị Lâu mới ra mấy món ăn thật sự rất ngon. Những món ăn đó trước kia ở nơi khác ta còn chưa từng được ăn, đừng nói là đã từng ăn, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe nói đến. Không ngờ đầu bếp của Bách Vị Lâu lại có thể nghĩ ra. Gần đây mỗi ngày ta đều đến đó ăn cơm, bạc trên người đều sắp bị ăn hết rồi.
Ai, thực sự không dám tưởng tượng, nếu sau này ta không có bạc, không thể ăn thức ăn ở đó thì phải làm sao đây.
Lạc Trần, hay là ngươi cho ta mượn chút bạc đi, chức vị của ngươi cao hơn ta, cho nên chắc chắn là tiền lương cao hơn ta rất nhiều. Ta đảm bảo chờ sau này ta có bạc nhất định sẽ lập tức trả lại cho ngươi.
Lạc Ảnh nói xong vươn tay kéo kéo Lạc Trần hai cái, muốn lấy bạc trên người Lạc Trần ra.
Lạc Trần cau mày vỗ tay hắn ta: “Những món ăn kia chính là công thức nấu ăn do tiểu thôn cô trong miệng ngươi cung cấp. Trên thực tế món ăn mà tiểu thôn cô kia làm còn ngon hơn cả món ăn trong Bách Vị Lâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây