Dân làng nhìn một sân cỏ hỗn độn, biết mấy người Tô Khuynh Nhan còn phải thu dọn rất lâu, nên không quấy rầy bọn họ nữa xoay người đi ra ngoài, vừa đi còn vừa nói: “Haiz, Quang Diệu này cũng đúng là, tại sao là phụ thân mà càng ngày càng hồ đồ, ngay cả chuyện hồ đồ như vậy cũng có thể làm được, thật đúng là...
“Hai đứa nhỏ này đi ra khỏi nhà kia nói không chừng còn là chuyện tốt. Ta thấy Uy Tử là người tốt, tất nhiên sẽ không ức hiếp bọn họ, haiz...
Âm thanh của dân làng dần dần đi xa, Tô Khuynh Nhan bảo Tô Cẩn Du đi qua đóng cửa rồi đỡ Phương Nương vào trong.
Tay Điền Thúy Hoa chỉ là bị trật khớp mà thôi cũng không phải thật sự bị gãy, tìm Ngưu đại phu giúp mụ ta xem vài lần là sẽ khôi phục như bình thường.
Mụ ta lại muốn tìm Tô Khuynh Nhan phụ trách bồi thường chút tiền thuốc men gì đó, nhưng vừa nghĩ đến nha đầu chết tiệt Tô Khuynh Nhan kia hung ác lên thì thật sự là không hề nói đến tình cảm, mụ ta lập tức sợ hãi, chỉ có thể tự mình chịu đựng sự thiệt thòi này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây