Giọng nói rõ ràng, vang dội, không chỉ người trong viện nghe được, ngay cả người ngoài viện cùng có thể nghe thấy, mọi người đều có thể nghe ra sự phẫn nộ trong giọng nói.
"Tốt lắm, tốt lắm, trước đây ta còn lo sau khi Khuynh Nhan và Tiểu Du đoạn tuyệt quan hệ với ngươi, cuộc sống sau này không biết làm sao, nhưng bây giờ ta một chút cũng không lo lắng, nếu bọn nó còn chưa đoạn tuyệt quan hệ với ngươi, ta mới phải lo không biết sau này bọn nó sẽ biến thành thế nào. Bây giờ ta rất mừng vì bọn nó đã không còn chút quan hệ với ngươi, tư tưởng của ngươi không thể nào ảnh hưởng đến bọn nó chút nào nữa."
Nhờ uống thuốc Tô Khuynh Nhan kê cho ông, Tô Hoằng Quang khi nói chuyện không còn không cất thành tiếng như trước nữa, còn được như lúc thường, có thể làm cho người nghe rõ ràng.
Lời của ông truyền vào tai những thôn dân bên ngoài, mọi người đều đang tò mò rốt cuộc có chuyện gì xảy ra bên trong, khiến cho Tô Hoằng Quang xưa nay tính khí tốt biến thành như vậy.
Bên trong viện, nghe lời của Tô Hoằng Quang, Phương nương lo lắng bước qua đặt tay lên vai Tô Hoằng Quang, sợ ông tức giận công tâm, lại trúng gió lần nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây